Sức Mạnh Của Lời Nói
Lời nói không chỉ đơn giản là âm thanh do không khí đi qua thanh quản của chúng ta tạo ra. Lời nói có sức mạnh thực sự. Đức Chúa Trời đã phán bảo thế giới hình thành bởi quyền năng của lời Ngài (Hê-bơ-rơ 11: 3), và chúng ta ở trong hình ảnh của Ngài một phần là nhờ quyền năng mà chúng ta có bằng lời nói. Lời nói không chỉ là truyền đạt thông tin. Sức mạnh của lời nói của chúng ta thực sự có thể phá hủy tinh thần của một người, thậm chí kích động thù hận và bạo lực. Lời nói không chỉ làm trầm trọng thêm vết thương mà còn gây ra vết thương trực tiếp. Trong tất cả các sinh vật trên hành tinh này, con người có khả năng giao tiếp thông qua lời nói. Sức mạnh để sử dụng lời nói là một món quà độc đáo và mạnh mẽ từ Đức Chúa Trời.
Các lời kẻ hung ác rình rập làm đổ huyết ra; Song miệng người ngay thẳng giải cứu người khỏi. (Châm ngôn 12: 6). Tác giả Châm-ngôn cho chúng ta biết: “Sống chết ở nơi quyền của lưỡi; Kẻ ái mộ nó sẽ ăn bông trái của nó.” (Châm-ngôn 18:21). Chúng ta đang dùng lời nói để xây dựng con người hay phá hủy họ? Lời nói chúng ta có đầy căm ghét hay yêu thương, cay đắng hay chúc phúc, phàn nàn hay khen ngợi, ham muốn hay tình yêu, chiến thắng hay thất bại? Giống như các công cụ, chúng có thể được sử dụng để giúp chúng ta đạt được mục tiêu của mình hoặc đẩy chúng ta vào vòng xoáy trầm cảm sâu sắc.
Hơn nữa, lời nói của chúng ta không chỉ có sức mạnh mang lại cho chúng ta cái chết hay sự sống trong thế giới này, mà còn ở đời sau. Chúa Giê-su nói, “Vả, ta bảo các ngươi, đến ngày phán-xét, người ta sẽ khai ra mọi lời hư-không mà mình đã nói; vì bởi lời nói mà ngươi sẽ được xưng là công-bình, cũng bởi lời nói mà ngươi sẽ bị phạt.” (Ma-thi-ơ 12: 36–37). Lời nói rất quan trọng, đến nỗi chúng ta sẽ trình bày về những gì chúng ta nói khi đứng trước mặt Chúa.
Sứ đồ Phao-lô viết: “chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến.” (Ê-phê-sô 4:29). Trong phân đoạn này, Phao-lô đang nhấn mạnh điều tích cực hơn là tiêu cực. Từ tiếng Hy Lạp được dịch là “dữ” có nghĩa là “thối” hoặc “hôi”. Ban đầu nó dùng để chỉ trái cây và rau thối. Giống như Đấng Christ có nghĩa là chúng ta không sử dụng ngôn ngữ tục tĩu, bẩn thỉu. Vì một lý do nào đó, ngày nay nhiều người nghĩ rằng việc dùng những lời hài hước thô tục, những trò đùa bẩn thỉu và những ngôn từ hôi thối của là nam tính hay phóng túng, nhưng kiểu nói chuyện này không có chỗ đứng trong đời sống của một Cơ đốc nhân. Phao-lô nói tiếp rằng: “. . . nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến.” Điều này gợi nhớ đến lời ông nói với Cô-lô-se: Lời nói anh em phải có ân hậu theo luôn, và nêm thêm muối, hầu cho anh em biết nên đối đáp mỗi người là thể nào.” (Cô-lô-se 4: 6; Cô-lô-se 3:16).
Trong mỗi trường hợp, Phao-lô đang thúc giục chúng ta trở thành một phước lành cho những người mà chúng ta tiếp xúc hàng ngày. Phao-lô nhấn mạnh rằng chỉ kiềm chế nói dối, ăn cắp, hoặc nói năng bất thiện là không đủ. Sự thật là Cơ đốc giáo không phải là một tôn giáo đơn thuần “không nên”. Là môn đồ của Chúa Giê-su, chúng ta nên noi gương Chúa Giê-su có những lời đầy ân điển đến nỗi dân đông phải kinh ngạc (Lu-ca 4:22).
Chúa Giê-su nhắc nhở chúng ta rằng những lời chúng ta nói thực sự là sự tuôn trào trong lòng chúng ta (Ma-thi-ơ 12: 34–35). Khi một người trở thành tín đồ, sẽ có sự thay đổi trong cách nói bởi vì sống cho Đấng Christ tạo ra sự khác biệt trong cách lựa chọn từ ngữ của một người. Miệng của tội nhân “đầy sự rủa sả và cay đắng” (Rô-ma 3:14); nhưng khi chuyển cuộc đời mình cho Đấng Christ, chúng ta vui mừng thú nhận rằng “Chúa Giê-xu là Chúa” (Rô-ma 10: 9–10). Là tội nhân bị kết án, miệng của chúng ta bị câm lặng trước ngai của Đức Chúa Trời (Rô-ma 3:19), nhưng là những người tin Chúa, miệng chúng ta mở ra để ngợi khen và tôn vinh Đức Chúa Trời (Rô-ma 15: 6).
Cơ đốc nhân là những người có trái tim đã được thay đổi bởi quyền năng của Đức Chúa Trời, một sự thay đổi được phản ánh trong lời nói của chúng ta. Lời nói của chúng ta tràn đầy phước hạnh khi trái tim tràn đầy phước hạnh. Vì vậy, nếu chúng ta lấp đầy tâm hồn mình bằng tình yêu thương của Đấng Christ, thì chỉ có lẽ thật và sự trong sạch mới có thể thốt ra từ miệng chúng ta.
Phi-e-rơ nói với chúng ta: “Trong lòng anh em coi Đấng Christ là Chúa. Luôn chuẩn bị sẵn sàng để đưa ra câu trả lời cho tất cả những người yêu cầu bạn đưa ra lý do với hy vọng mà bạn có. Nhưng hãy làm điều này với sự dịu dàng và tôn trọng” (1 Phi-e-rơ 3:15). Hãy để quyền năng của lời nói của chúng ta được Đức Chúa Trời sử dụng để biểu lộ sức mạnh đức tin của chúng ta. Hãy chuẩn bị để đưa ra lý do tại sao chúng ta yêu mến Chúa — bất cứ lúc nào, cho bất kỳ ai. Lời nói của chúng ta phải thể hiện quyền năng của ân điển Đức Chúa Trời và sự ngự trị của Đức Thánh Linh trong cuộc sống của chúng ta. Xin Đức Chúa Trời cho phép chúng ta sử dụng lời nói của mình như một công cụ tình yêu và ân điển cứu rỗi của Ngài.
Gotquestions – Người dịch: Hôn Nhân Trong Chúa