Độc thân

Chưa Có Chồng?

Tình trạng “Chưa có chồng” không vô duyên bằng câu “Khi nào có chồng?”

Khi trò chuyện với các bạn nữ độc thân, chúng tôi đã nhận ra rằng, rất nhiều nữ độc thân họ thật sự đang vui vẻ và tích cực trong tình trạng “chưa có chồng”, họ vẫn đang tin cậy chờ đợi thời điểm của Chúa, và chuẩn bị để sẵn sàng bước vào hôn nhân. “Có chồng” không phải là một cái đích, một thành tựu nhằm cố gắng để đạt được trong đời. Nó không giống như mục tiêu thi đậu đại học, mục tiêu tìm việc làm. “Có chồng” là một hành trình.

“Có chồng” không đơn giản cưới là xong, là thỏa mãn là thấy mình đủ, được an toàn. “Có chồng” là một hành trình, một chuyến đi, do đó việc chuẩn bị kỹ trước khi bước vào hành trình đó là điều cần thiết; một điều quan trọng không kém đó là đi cùng ai trên hành trình đó; chọn nhào một người để cùng bước vào hành trình không khó, nhưng cùng nhau trải qua thử thách, khó khăn, các cung bậc cảm xúc, các giai đoạn sự kiện trong đời thì cần một người cùng ta đi đến hết hành trình đó. Chọn nhào một người rồi trên đoạn đường đi, cãi nhau vì những vụn vặt, bức bí vì không thể chia sẻ cảm xúc, lúng túng vì những giả định… bận rộn với những việc cơm áo gạo tiền, chăm con cái, tập trung cho các việc hiển nhiên đó đến hết đời, thì chúng ta đang thật sự sống cho điều gì? cuộc đời của chúng ta có ý nghĩa gì khi Chúa đặt để chúng ta ở đây? Cho nên, đừng lấy câu “Có chồng chưa?” để hỏi và dán nhãn lên người độc thân. Thiết nghĩ khi biết người ta còn độc thân, thì câu “Oh thế vẫn đang chuẩn bị à?” hay “Đang tận hưởng cuộc sống giai đoạn độc thân hả?” có lẽ sẽ có duyên hơn.

Câu hỏi: “Có chồng chưa? Tầm này tuổi rồi mà sao không chịu lấy chồng đi?” những tưởng là quan tâm nhưng nó dần áp đặt lên người ta một nỗi sợ – sợ không được lập gia đình. Văn hóa tôn trọng và xấu hổ càng khiến cho nỗi sợ đó trở nên nặng nề.

Nếu bạn bị covid với biến chủng omnicrom, bạn hẳn sẽ không bị mệt nhiều, nhưng nếu mỗi ngày bạn đọc báo về hậu covid nào là rụng tóc, khó thở, dễ bắt mệt, hay quên; rồi sợ lây nhiễm cho người nhà, đâu đâu cũng nghĩ thở một hơi thôi thì cả triệu con virus bay ra không khí và lây cho gia đình; thì nó sẽ áp lên bạn một nỗi sợ, và khiến cho thân thể bạn mệt mỏi, nặng nề và tụt năng lượng. Nỗi sợ có tác động mạnh như vậy đấy. Kinh Thánh chép: “Tâm trí nao sờn làm xương cốt khô héo” thì không phải là nói quá hay nói điêu đâu.

Cho nên, tình trạng độc thân “chưa có chồng” thật ra không đáng sợ như câu hỏi “Có chồng chưa?” Người hỏi cũng cần có duyên hơn khi hỏi, và người nghe cần xác định cho mình điều gì nên tiếp nhận, đừng để nó trở thành nỗi sợ và làm cho tâm hồn, thân thể mình bị khô héo đi. Giai đoạn độc thân này là lúc chúng ta celebrate, vui mừng và tự tin để tỏa sáng, tự tin để vui hưởng. Nếu ai đó đang độc thân lâu hơn mong đợi, thì đây chính là cơ hội để tìm kiếm Chúa để nhận biết mong đợi của Ngài, thay vì tập chú vào mong đợi của chính mình. Chúa yêu chúng ta nhiều đến nỗi Ngài không tiếc con Ngài, chịu hy sinh trên thập tự vì chúng ta, điều đó cho chúng ta hiểu rằng Ngài quan tâm, Ngài rất yêu thương chúng ta.

Lòng vui mừng vốn một phương thuốc hay, còn trí nao sờn làm xương cốt khô héo. Xin Chúa giúp mỗi chúng ta luôn sống mỗi ngày với tấm lòng tràn đầy niềm vui.

HÔN NHÂN TRONG CHÚA

À, và đừng quên chia sẻ bài này lên tường của các bạn để khi gặp mình, người ta sẽ hỏi những câu có duyên hơn nè!

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *