Hôn Nhân Giống Như Một “Hình Tam Giác”
Hôn nhân giống như một hình tam giác mà trong đó có vợ, chồng và Chúa. Càng gần với Chúa thì vợ chồng càng gần nhau. Và ngược lại, càng xa Chúa thì vợ chồng cũng càng xa nhau.
Thực tế cho thấy nhưng nan đề xảy ra trong hôn nhân không phải là vấn đề của hôn nhân, nhưng là vấn đề giữa cá nhân vợ/chồng với Chúa. Khi vợ và chồng có mối tương giao mật thiết với Chúa, họ sẽ yêu thương nhau nhiều hơn và giữa họ ít xảy ra xung đột.
Con người có nhu cầu được cảm thấy an ninh và cảm thấy có ý nghĩa. Ngoài Chúa ra, không ai có thể đáp ứng được.
Người vợ/chồng của mình là con người được Chúa sử dụng để phản chiếu một phần nào đó hình ảnh của Chúa. Nhưng chính Chúa là nguồn của mọi phước hạnh, và chỉ có Ngài mới có thể đáp ứng được nhu cầu của con người.
Người vợ hay chồng khi không được thoả mãn nhu cầu bản thân qua việc đến với Chúa cách cá nhân mật thiết (bao gồm: thời gian riêng tư mật thiết với nhân, thờ phượng – xưng tội, cầu nguyện – kiêng ăn, suy gẫm Kinh Thánh – lắng nghe tiếng Chúa) thì họ sẽ cảm thấy trống vắng, khô hạn, không an ninh, không ý nghĩa. Từ đó họ có xu hướng đòi hỏi sự đáp ứng nơi người bạn đời của mình. Vậy, nan đề xảy ra trong hôn nhân từ đây.
Vậy, vợ – chồng cần phải trực tiếp đến với Chúa cách cá nhân để nhận lãnh nguồn yêu thương từ Chúa mỗi ngày để ban ra cho người kia. Đừng đổ lỗi cho đối phương khi nan đề xảy ra nhưng hãy tự vấn xem bản thân mình có đang xa rời Chúa không.
Ví dụ, nếu như hai vợ chồng đi ăn tiệc buffet ở nhà hàng, sau khi no nê mọi sự rồi, họ sẽ không tranh giành nhau miếng bánh ngọt tráng miệng, thay vào đó họ sẽ nhường nhịn nhau cách dễ dàng.
Hãy gần Chúa mỗi ngày để hôn nhân càng phước hạnh. Đừng chỉ chạy đến với Chúa khi đã có nan để xảy ra.
Hôn nhân trong Chúa.